(Tác giả: Tôn Nữ Hỷ Khương)
Còn gặp nhau thì hãy cứ vui
Chuyện đời như nước chảy hoa trôi,
Lợi danh như bóng mây chìm nổi
Chỉ có tình thương để lại đời.
Còn gặp nhau thì hãy cứ thương
Tình người muôn thuở vẫn còn vương,
Chắt chiu một chút tình thương ấy
Gửi khắp muôn phương vạn nẻo đường.
Còn gặp nhau thì hãy cứ chơi
Bao nhiêu thú vị ở trên đời,
Vui chơi trong ý tình cao nhã
Cuộc sống càng thêm nét tuyệt vời.
Còn gặp nhau thì hãy cứ cười
Cho tình thêm thắm, ý thêm tươi
Cho hương thêm ngát, đời thêm vị
Cho đẹp lòng tất cả mọi người.
Còn gặp nhau thì hãy cứ chào
Giữa miền đất rộng với trời cao,
Vui câu nhân nghĩa, tròn sau trước
Lấy chữ chân tình gửi tặng nhau.
Còn gặp nhau thì hãy cứ say
Say tình, say nghĩa bấy lâu nay
Say thơ, say nhạc, say bè bạn
Quên cả không gian lẫn tháng ngày.
Còn gặp nhau thì hãy cứ đi
Đi tìm chân lý - lẽ huyền vi
An nhiên tự tại - lòng thanh thản
Đời sống tâm linh thật diệu kỳ.
20.12.17
Còn Gặp Nhau
10.5.15
Mẹ ta trả nhớ về không
Ngày xưa chào mẹ, ta đi
mẹ ta thì khóc, ta đi thì cười
mười năm rồi lại thêm mười
ta về thì khóc, mẹ cười lạ không
ông ai thế ? Tôi chào ông
mẹ ta trí nhớ về mênh mông rồi
ông có gặp thằng con tôi
hao hao…
tôi nhớ…
nó …người …như ông.
mẹ ta trả nhớ về không
trả trăm năm lại bụi hồng…
rồi..
đi…
Đỗ Trung Quân
(Kỉ niệm ngày của mẹ 10/05/2015)
21.2.15
Xuân
Photographer: Huỳnh Triều (MjRjTj)
Xuân về trên hoa lá cỏ cây
Trên làn môi mộng, đôi vai gầy
Nụ cười xao động, lay cành lá
Đào hồng e ấp đỏ hay hay
(18/02/2015)
25.8.14
Mùa thu kỷ niệm
Em ơi nhớ không mùa thu ấy
Một tối mưa bay lá rụng đầy
Tình duyên kiếp trước, trời se lại
Cuộc sống muôn màu, gió chuyển xoay
Đông qua, hạ đến, vui buồn mấy
Sáu bận thu tàn, vẫn sánh vai.
Mong tình vẫn thắm ngàn xuân lai.
Tân An, 24/08/2014.
29.5.14
Tháng năm về
Tháng năm về, chợt nhớ tháng năm xưa,
Còn vài thứ, ta xem là kỷ niệm.
Vẫn âm thầm lay động ở tim ta.
Và rộn rã như tiếng ve mùa hạ.
Đất trời vui, sao lòng ta cứ hối hả
Hồn nặng trĩu một chuyện buồn khó tả.
Mưa đầu hạ, rả rích suốt đêm dài
Tháng năm về, thương nhớ tháng năm qua.
Sài Gòn, 29/05/2014.
10.12.13
29.11.13
28.11.13
19.11.13
21.12.12
Bài thơ chúc mừng giáng sinh 2012
Nhân dịp Giáng sinh 2012 và năm mới 2013, chúc các bạn:
Phúc đáo, tài lai, lộc đến nhà
Họ hàng, bằng hữu cùng mẹ cha
Ưu tư, phiền não tan ra bọt bèo
Ơn trên độ năm hổ hèo
Code nhiều, bug ít lương tăng vèo.
(Tp.HCM, 20/12/2012)
Phúc đáo, tài lai, lộc đến nhà
Họ hàng, bằng hữu cùng mẹ cha
Ưu tư, phiền não tan ra bọt bèo
Ơn trên độ năm hổ hèo
Code nhiều, bug ít lương tăng vèo.
(Tp.HCM, 20/12/2012)
1.12.12
Ngẫu hứng cùng anh
Đọc thơ anh Hoàng Hiệp:
Nắng tháng ba chẳng còn hồng đôi má
Hoa điệp vàng hoài niêm chút hư hao
Phố tháng ba nghe nỗi niềm rớt lại
Mưa đầu mùa nỗi nhớ bỗng chênh chao..
Ngẫu hứng cùng anh:
Mưa đầu hạ xao xuyến đợi ngón tay
Phượng tô đỏ góc tim anh mãi mãi
Bao hạ về, bóng em vẫn phôi phai
Tóc rối, em tôi miền viễn tái...
6.9.09
8.7.09
Tạm biệt anh
(Tặng anh TuấnTD)
Tôi không biết làm thơ nhưng cũng viết vội
Mấy dòng tâm sự tạm biệt anh
Dẫu mai anh ra Bắc
Tôi ngược phương Nam, nhớ bồi hồi
Ngày xửa ngày xưa cùng chung sức
Đưa thuyền ngược sóng rẽ ra khơi.
Thuyền ơi, thuỷ thủ ơi!
Tình này còn mãi! Mãi chơi vơi!
Tôi không biết làm thơ nhưng cũng viết vội
Mấy dòng tâm sự tạm biệt anh
Dẫu mai anh ra Bắc
Tôi ngược phương Nam, nhớ bồi hồi
Ngày xửa ngày xưa cùng chung sức
Đưa thuyền ngược sóng rẽ ra khơi.
Thuyền ơi, thuỷ thủ ơi!
Tình này còn mãi! Mãi chơi vơi!
23.11.08
Em và Trăng
Tặng TLP....
Em rất gần nhưng lại quá xa tôi
Như vầng trăng bên cửa sổ đêm này
Đưa vội tay tôi ôm lấy vào lòng
Trăng như em xa tầm tay với
Để hồn anh chao đảo liên hồi!
Anh quen em ba mùa thu tới
Thì anh đã ba mùa đông đợi
Đợi gật đầu em khẽ buông lơi
Cái đuôi gà làm anh bối rối
Khi muốn hỏi em có yêu tôi?
(19/11/2007)
Em rất gần nhưng lại quá xa tôi
Như vầng trăng bên cửa sổ đêm này
Đưa vội tay tôi ôm lấy vào lòng
Trăng như em xa tầm tay với
Để hồn anh chao đảo liên hồi!
Anh quen em ba mùa thu tới
Thì anh đã ba mùa đông đợi
Đợi gật đầu em khẽ buông lơi
Cái đuôi gà làm anh bối rối
Khi muốn hỏi em có yêu tôi?
(19/11/2007)
Trao em
17.5.06
Biển tình anh
Em đừng hỏi anh bằng những câu hỏi
Sao anh yêu mà lại chẳng nói lời...?
Em có hiểu những lúc biển trầm lắng
Ở trong lòng ngầm sóng vẫn sục sôi...
Anh thương nhớ cả khi tim vụn vỡ
Và yêu em cả khi cạn máu hồng
Em có hiểu ngôn ngữ anh muốn nói
Thơm vô cùng đợm hương sắc thủy chung
Anh không nói nhưng rồi em sẽ hiểu
Anh yêu em hơn mọi thứ trên đời
Anh muốn nói bằng tình yêu diệu vợi
Biển tình anh sâu thẳm lắm em ơi !!!
Dương Vũ
Sao anh yêu mà lại chẳng nói lời...?
Em có hiểu những lúc biển trầm lắng
Ở trong lòng ngầm sóng vẫn sục sôi...
Anh thương nhớ cả khi tim vụn vỡ
Và yêu em cả khi cạn máu hồng
Em có hiểu ngôn ngữ anh muốn nói
Thơm vô cùng đợm hương sắc thủy chung
Anh không nói nhưng rồi em sẽ hiểu
Anh yêu em hơn mọi thứ trên đời
Anh muốn nói bằng tình yêu diệu vợi
Biển tình anh sâu thẳm lắm em ơi !!!
Dương Vũ
Biển sóng và anh
Em không muốn anh là con sóng biển
Bởi sóng tan trước khi vỗ vào bãi cát dài
Ngực biển phập phồng con sóng hát
Lời ru nào anh để tặng em.
Em không muốn anh là con sóng biển
Em giang tay chẳng ôm được vào lòng
Sóng goá bụa, em càng trơ trọi
Sóng rút đi rồi còn cát với mình em.
Em không muốn anh là con sóng biển
Vô tư cần mẫn trước thời gian
Cứ dữ tợn, cứ thét gào mãnh liệt
Lớp lớp sóng trào dồn dập đổ bờ em.
Hoàng Liễn
Hoàng Liễn
7.4.06
Khô khan
Chợt một ngày em bảo anh khô khan
Không nói nổi lời dù một lời của gió
Không dịu dàng và mượt mà như cỏ
Không êm đềm hay lơi lả như trăng
Anh nghe lòng nhói nỗi bâng khuâng
Em nói đúng, buồn thay, em nói đúng
Gã đàn ông trong anh lại vụng
Nói lời trái tim mà lạc giữa ngôn từ...
Nhưng lẽ nào em chẳng nhận thấy ư ?
Anh không nói , vậy mà anh đã nói
Bằng nỗi khát khao tưởng chừng không có tuổi
Bằng niềm đam mê còn trẻ mãi không già
Và lẽ nào em lại chẳng nhận ra ?
Giữa cái khô khan có chút gì bối rối ?
Giữa cuộc sống đang trôi đi rất vội
Anh đờ đẫn cuốn theo những lo lắng rất đời
Hãy gọi cho anh khi đêm đã khuya rồi
Khi anh đã về với mình rất thật
Khi anh thấy tận trong anh - sâu nhất
Ánh mắt em nhìn trách móc, suy tư
Em vẫn còn thao thức đấy ư ?
Vằng vặc thế vậy mà trăng vẫn khuyết
Anh sẽ nói, và mong em sẽ biết
Có những lời gửi đến chỉ mình em...
Không nói nổi lời dù một lời của gió
Không dịu dàng và mượt mà như cỏ
Không êm đềm hay lơi lả như trăng
Anh nghe lòng nhói nỗi bâng khuâng
Em nói đúng, buồn thay, em nói đúng
Gã đàn ông trong anh lại vụng
Nói lời trái tim mà lạc giữa ngôn từ...
Nhưng lẽ nào em chẳng nhận thấy ư ?
Anh không nói , vậy mà anh đã nói
Bằng nỗi khát khao tưởng chừng không có tuổi
Bằng niềm đam mê còn trẻ mãi không già
Và lẽ nào em lại chẳng nhận ra ?
Giữa cái khô khan có chút gì bối rối ?
Giữa cuộc sống đang trôi đi rất vội
Anh đờ đẫn cuốn theo những lo lắng rất đời
Hãy gọi cho anh khi đêm đã khuya rồi
Khi anh đã về với mình rất thật
Khi anh thấy tận trong anh - sâu nhất
Ánh mắt em nhìn trách móc, suy tư
Em vẫn còn thao thức đấy ư ?
Vằng vặc thế vậy mà trăng vẫn khuyết
Anh sẽ nói, và mong em sẽ biết
Có những lời gửi đến chỉ mình em...
11.3.06
Lặng Lẽ
Tay chạm nhẹ .. nỗi buồn như lá vỡ
Lao xao rơi trong đáy mắt 1 người
Mùa xuân ấy chừng qua rồi quá nửa
Có hay chăng ta vừa mới ngậm ngùi ..
Người đã đến và đi trong lặng lẽ
Bước chân chưa in dấu vết bao giờ
Ta đã thoáng nghe hồn sao quạnh quẽ
Mỗi khi chiều đổ xuống tím dòng thơ
Ta đã cố nhủ lòng không viết nữa
Thơ ngủ ngoan trong vũng cạn linh hồn
Bỗng chợt thoáng cơn mưa mùa xưa đổ
Đầy ắp lòng những giọt muộn màng tuôn!
Ta đã hận nhưng rồi không hận nữa
Như con sông ngưng sóng gió 1 ngày
Phẳng lặng quá cuộc đời theo nước chảy
Từng dòng trôi xa vời vợi tầm tay
Người đã thấy .. biết đâu người cũng hiểu
Cười với ta đi đôi mắt vô hình
Ta lặng lẽ cùng thơ ta lặng lẽ
Khóc người đi .. dòng nước mắt chân tình!
Lao xao rơi trong đáy mắt 1 người
Mùa xuân ấy chừng qua rồi quá nửa
Có hay chăng ta vừa mới ngậm ngùi ..
Người đã đến và đi trong lặng lẽ
Bước chân chưa in dấu vết bao giờ
Ta đã thoáng nghe hồn sao quạnh quẽ
Mỗi khi chiều đổ xuống tím dòng thơ
Ta đã cố nhủ lòng không viết nữa
Thơ ngủ ngoan trong vũng cạn linh hồn
Bỗng chợt thoáng cơn mưa mùa xưa đổ
Đầy ắp lòng những giọt muộn màng tuôn!
Ta đã hận nhưng rồi không hận nữa
Như con sông ngưng sóng gió 1 ngày
Phẳng lặng quá cuộc đời theo nước chảy
Từng dòng trôi xa vời vợi tầm tay
Người đã thấy .. biết đâu người cũng hiểu
Cười với ta đi đôi mắt vô hình
Ta lặng lẽ cùng thơ ta lặng lẽ
Khóc người đi .. dòng nước mắt chân tình!
Subscribe to:
Posts (Atom)